Qua trao đổi, các tài “già” rất thích chạy xe đêm trong khi các tài mới hay không chuyên thì có vẻ “ngại ngần”. Cả hai đều có lý riêng của mình. Tại sao lại như vậy?
Với tài mới hay không chuyên thì buổi tối thường bị hạn chế về tầm nhìn, năng lực xử lý tình huống bất cứ lúc nào không hiệu quả và đặc biệt năng lực phán đoán kém đi hẳn so ban ngày. Còn nếu như không may gặp sự cố thì khó giải quyết hơn. Mặt khác gặp những lúc trời mưa thì lái xe không thấy thú vị tí nào.
Câu trả lời của tài “già” thì ngược lại. Buổi tối ít xe, trời mát, đường thoáng và CSGT cũng ít nên xe chạy khá dễ chịu và thoải mái. Vả lại cung đường mình đi liên tiếp nên cũng đã quen, khúc nào nên nhanh, khúc nào nên chậm. Khúc nào thì nghỉ ngơi. Tất cả như lập trình sẵn khả năng phán đoán và xử lý tình huống bất ngờ trong đêm cũng không bị ảnh hưởng. Nếu xe có sự cố thì nên gọi cho ai và sửa chữa ở đâu cũng không khác ban ngày là bao nhiêu.
Chuyển sang chế độ pha chiếu gần khi có xe ngược chiều tới gần.
Bản thân tôi chỉ làm tài xế cho chính mình (vì thích lái xe) và bán kính khoảng 200 km trở lại thì tự ôm vô lăng. Thường thì tôi lái xe đi ban ngày, nhất là đi công tác các tỉnh. Tuy nhiên, có những lúc bận họp hành mãi đến tối mới khởi hành nên những lúc đầu cũng cảm thấy “run”. Sau nhiều lần như thế thì cảm giác run dần chuyển qua thích tự khi nào không hay. Và để lái xe vào ban đêm thật sự an toàn và thú vị thì cần xem xét những điểm sau:
• Kiểm tra lộ trình mình sẽ đi, nhất là các cung đường lạ. Hỏi han những tài đã chạy qua các tuyến phố này để biết thêm thông tin hay những để ý cần thiết.
• Lên kế hoạch chi tiết cho lộ trình đi, nơi dừng để nghỉ ngơi ẩm thực. Nếu có người đi cùng trên cả hành trình thì cực tốt.
• Kiểm tra xe đảm bảo an toàn an toàn để tinh giảm thấp nhất sự cố xảy ra: đèn chiếu sáng, lốp, dầu, máy móc, côn, phanh, lốp dự phòng… Chuẩn bị luôn số điện thoại của cứu hộ để an tâm suốt hành trình.
• Sử dụng khiển đèn, còi đúng luật và có văn hóa. Chạy xe đêm, việc sử dụng đèn chiếu sáng công dụng cũng tạo nên sự thú vị khi điều khiển xe. Bình thường thì bật cả đèn pha xa lẫn đèn sương mù. Đèn pha cho mình tầm quan sát xa hơn, còn đèn sương mù sẽ hỗ trợ tầm nhìn gần, nhất là trên mặt đường.
Nếu có xe đối diện chạy tới thì trong khoảng cách tầm 300 m mình nên chuyển từ pha xa qua pha gần để bảo đảm an toàn an toàn. Nếu mình chuyển đèn trước thì bác tài đối diện sẽ tương đối cảm kích và cũng chuyển đèn theo. Nếu chạy với vận tốc từ 40 km/h trở xuống và đối diện nhiều xe thường xuyên thì nên để pha gần vừa an toàn, vừa tôn trọng các bác tài khác.
• Khi vượt xe khác, nhất là các xe lớn như xe khách, xe tải hay container thì lưu ý nguyên tắc “người ta nhường đường chứ không nhường vận tốc”, nhất là vào ban đêm. Nếu điều kiện đã an toàn sau khi mình đã thông báo bằng đèn và xi-nhan thì vượt dứt khoát, tránh chạy xe song song.
• Không chạy quá gia tốc cho phép trên tuyến đường lạ. Nếu muốn đi nhanh và an toàn trên các con đường này, tôi thường bám theo xe của tỉnh đấy với khoảng cách từ 30-70 m tùy thuộc vào tốc độ. Có ba cái lợi khi làm việc này; thứ nhất xe mình sẽ đi nhanh hơn vì xe kia đang chạy nhanh. Thứ hai sẽ không bị chói mắt vì xe đối diện và thứ ba là rất an toàn vì xe kia là dân “thổ địa” của tuyến phố này.
• Nếu gặp những xe “thiếu văn hóa” cứ pha đèn vào mặt, hay cứ chiếu thẳng đèn sau gáy thì hãy áp dụng nguyên tắc “tránh voi chẳng xấu mặt nào”. Cũng đừng buồn hay bực mình làm cái gi cho ảnh hưởng đến cái thú vị khi lái xe vào ban đêm.
• Tuyệt đối không cho đi nhờ xe vào ban đêm cho dù người xin là ai. Lý do “an toàn là bạn, tai nạn là thù”.
• Cuối cùng là hãy thư giãn và khởi hành với suy nghĩ thật thoải mái.
Lần gần nhất là chuyến công tác ở thị xã Đồng Xoài tỉnh Bình Phước trong tháng 9 vừa rồi. Rời nhà lúc 8h tối sau khi “quần” nhau cùng mấy ông bạn trong hội tennis, tôi cùng “cô vợ hai” yêu quý lên đường và cũng chỉ mất 2 tiếng là tới khách sạn ngay trung tâm cho chặng đường 100km. Quả thật rất thú vị!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét